logo nextnobels

Hệ thống học - luyện tiếng Việt lớp 3, 4, 5 và phát triển ngôn ngữ

Tin tức Happy Way

Một số đoạn văn và bài văn miêu tả con vật hay tặng học sinh

                                                   Chim họa mi

         Thời thơ ấu, chim họa mi là chiếc đồng hồ báo thức quen thuộc của em. Khi ông mặt trời thức dậy cũng là lúc chú cất tiếng ca lảnh lót trên cây lộc vừng báo hiệu một ngày mới bắt đầu.

         Đặc điểm dễ nhận thấy ở họa mi là vóc dáng nhỏ nhắn, xinh xắn của nó và bộ lông một màu vàng cháy, giản dị giống màu của đất đai hay màu của thân cây già. Đôi mắt tròn xoe với chấm tròn đen láy ở giữa tựa hai giọt mực óng ánh dưới nắng. Viền quanh đôi mắt sống động ấy là vành mi trắng muốt như vẽ với đuôi mi dài xuống tận cổ. Có lẽ, chính vì đặc điểm nổi bật này nên người ta mới gọi nó là họa mi (họa là vẽ, mi là lông mày). Đôi chân của họa mi trông có vẻ mảnh mai so với thân hình thuôn tròn của chú nhưng lại rất khỏe, có thể giúp chú bám chắc vào cành cây và nhảy nhót khắp nơi. Cái đuôi dài, duyên dáng mỗi lần xòe ra trông như một chiếc quạt tí hon.

            Họa mi là người bạn thân thiết của cây lộc vừng. Dưới mái nhà xanh ngọc của cây, họa mi thỏa thích vui đùa. Có lúc, họa mi nhảy nhót làm lá cành cũng rung rinh hòa theo điệu múa. Có lúc chú lại vươn cổ buông tiếng hót say mê như một ca sĩ thực sự. Tiếng hót trong trẻo, ríu ran không ngớt làm rộn cả không gian yên lặng.

          Lần nào, nghe tiếng hót lảnh lót mừng nắng sớm của họa mi, em lại cảm thấy vui vẻ hơn. Với em, tiếng hót ấy luôn là lời chúc tốt đẹp của mỗi buổi sớm mai...                                                                 

                                                                                      (Lê Thị Thu Ngân)


  

Mới sáng sớm, mặt trời mùa hạ đã lên cao báo hiệu một ngày mới rực rỡ và khô ráo. Làn gió khỏe khoắn, tươi mát đã thổi bay những đám mây màu tro um ám đêm qua, trả lại cho bầu trời một khoảng quang đãng ngập nắng. Mèo con thích chí chạy ngay ra sân chơi đùa.

Trông kìa, chú mèo có vẻ hớn hở làm sao! Đầu tiên chú nằm xoãi cả bốn chân trên nền sân gạch để toàn bộ cơ thể được đón nhận cái ấm áp của nắng hè. Rồi hai chân trước chạm cả vào đầu, bụng cong lên, chân sau duỗi ra, cái đuôi co lại như chuẩn bị tập thể dục. Bộ lông trắng mượt của chú mà sáng lên dưới nắng. Một lúc chú lại thay đổi tư thế, cuộn lại như một quả cầu bông lăn tròn trên sân để khoe cái thân hình mềm dẻo của mình…

Mặt trời mỗi lúc một lên cao, hắt những cái bóng dài của vườn cây xuống sân. Ánh nắng chói chang lọc qua tán lá xanh chỉ còn là những cái đốm vàng dễ vỡ trên sân. Mèo ta có vẻ rất chú ý đến những giọt sáng này. Chú ngồi dậy, lại gần vùng bóng râm, ngẩn người một lúc, mắt nhìn chăm chú những đốm vàng đang nhảy múa theo chiều gió. Một chân trước đưa lên chạm chạm vào như cố gắng giữ cái đốm vàng di động lại. Nhưng cố gắng thế nào, thì những mảnh nắng vàng trên sân cũng không chịu tuân theo ý chú. Lá cây xào xạc như một tràng cười giễu cợt chú mèo con. Làn gió mát làm thổi xù cả bộ lông trắng. Một chú bướm sặc sỡ từ trên cây, nhẹ nhàng đậu xuống lưng mèo nhỏ khiến chú giật mình, nằm ngửa ra, bốn chân cố vồ lấy kẻ nào dám trêu đùa chú. Nhưng bướm nhỏ đã bay lên, đôi cánh rập rờn như vẫy gọi mèo con: “Tớ ở đây cơ mà, tớ ở đây cơ mà”… Mèo con thoắt đứng dậy, đầu rụt vào và nhìn lên, chân trước nhún xuống lấy đà để nhảy cao quyết bắt bằng được chú bướm nghịch ngợm. Nhưng nhảy hoài rồi lại rơi bịch xuống sân cũng không bắt được bướm nhỏ, mèo con đành trở về ngồi im mắt nhìn theo đầy luyến tiếc. “Meo, meo, hãy đợi đấy, hãy đợi đấy”. Cây lá lại rào rào như tiếng cười nhạo mèo con ngốc nghếch…

Trên sân bỗng vang lên tiếng gọi quen thuộc “Meo meo, nô đủ rồi đấy, vào ăn cơm nào”. Mèo ta chạy ngay vào trong bếp, để lại đằng sau một khoảng sân ngập nắng và những vòm cây xào xạc dịu hiền…

                                                                                        Lê Thị Thu Ngân

 

Đoạn văn viết về mèo mướp

Hôm nay, tôi kể chuyện một gã mèo, một gã mèo trẻ tuổi. Y sống lặng lẽ trong một nếp nhà ngói cổ kính, giữa một vườn cây rộng, ở làng Nghĩa Ðô, cùng một sân với bọn chó, bọn gà ri, bọn ngỗng...

   Y là một chàng mèo mướp. Cái bộ lông mèo mướp vừa trắng màu lụa, vừa trắng màu tro lại vừa đen xỉn. Khắp mình, ba màu ấy trộn lẫn với nhau, mà trộn rất nhỏ, hoà hợp lại thành một màu đặc biệt như màu cái chăn dạ của các chú lính tập. Chỉ ở dưới bụng mới có một mảng lông trắng mềm mềm. Ngắm thì không đẹp mắt, nhưng nếu sờ tay vào, nó muốt như sờ tay trên tấm nhung tơ. Hai mắt mèo tròn và quắc như hai hòn bi ve để dưới ánh mặt trời. Hắn không có môi, song hắn có cái mũi đo đỏ, đẹp như môi son hồng của các cô con gái mười tám đương thì. Hai bên mép hắn có hai hàng ria cứng nhắc như ria làm bằng thép nước.

Gã mèo mướp ăn ở thì giờ như một người đúng mực. Ban ngày hắn ngủ hoài, cái dáng mèo nằm, dáng êm, dáng thanh, dáng lâng, đẹp biết bao! Lúc bấy giờ, cái thân hắn nhẹ muốt, chỉ như một chút gợn gió phẩy bay một nắm bông gạo nõn. Mà giá ban ngày hắn có thức cũng không làm gì; hắn chỉ nằm gù gù. Ðể đến đêm, trong cái bóng tối mung lung, hắn mới ra tay hoạt động. 

(Theo Tô Hoài)



Tả con công

Giữa những nàng công mái đuôi ngắn củn và bầy gà cục mịch, chàng công đực nổi bật như một “ngôi sao” sáng chói trong vườn thú khiến ai cũng phải trầm trồ.

Đó là một anh chàng đỏm dáng, diện trên người bộ cánh lộng lẫy, tuyệt đẹp : Phần cổ và ức màu xanh biêng biếc, óng ánh, nuột nà. Phía lưng lại có một mảng màu xanh cốm, hai bên cánh màu nâu xám, rơi rớt những vệt sáng xanh. Đáng kể nhất trên bộ cánh của anh chàng may mắn ấy là cái đuôi dài duyên dáng được nhà thiết kế của tự nhiên ưu ái ban tặng. Mới sáng sớm, khi ánh mặt trời tinh nghịch luồn qua những ô hình quả trám của hàng rào sắt bao quanh chuồng công, nằm dãi trên mặt đất, chàng công ngạo nghễ đi dạo một vòng, chiếc đuôi rủ xuống sau lưng, dài quét đất. Mỗi lúc như thế, ngực chàng ưỡn về phía trước, cái đầu ngẩng cao kiêu hãnh như một vị hoàng đế đang dạo quanh vương quốc nhỏ bé của mình. Trên đầu chàng là cái mào thanh mảnh trông như một chiếc vương miện màu xanh. Đôi mắt nâu long lanh được tô điểm bởi viền lông trắng muốt khiến chúng càng trở nên sắc sảo. Nổi bật trên khuôn mặt anh chàng là một cái mỏ màu bạc hoàn hảo.

Mặt trời mùa hạ đã lên cao, rót suối nắng vàng óng ả xuống công viên, du khách mỗi lúc một đông đứng bao vây quanh chuồng công để chiêm ngưỡng vẻ đẹp của anh chàng. Bỗng nhiên, như để chứng tỏ đẳng cấp của mình, chàng ta xòe cái đuôi dựng lên, trông như một chiếc quạt lớn tuyệt đẹp, trên có đính những viên bích ngọc. Những tiếng xuýt xoa, trầm trồ từ người xem khiến chàng càng kiêu hãnh, đi đi lại lại như đang trình diễn dưới ánh đèn sân khấu là những tia nắng rực rỡ của mặt trời. Dưới nắng vàng, mỗi sợi lông của chàng công cũng trở nên lóng lánh như dát vàng dát bạc.

Từng cơn gió lang thang cũng phải chậm bước và ngay cả ánh mặt trời phiêu lãng cũng như ngưng đọng để chiêm ngưỡng vẻ lộng lẫy của chàng công.

                                                                                                Trần Thị Mai Phương 

 

Đoạn văn tả Gà chọi

Chàng Gà Chọi đứng thẳng người, hai cái cẳng chân cứng và lẳn như hai thanh sắt, phủ những vảy lớn sắp vàng bóng. Đôi bắp đùi chắc nịch, gân lên những thịt. Chàng chỉ có lông trổ ra hai cánh, ở trên lưng, ở đuôi và lơ phơ mấy chiếc quăn queo dưới bụng. Lông ấy được xén, cắt thực gọn. Đầu chàng to và hung dữ như dáng một chiếc nắm đấm. Cái cổ bạnh và hai bắp đùi thì để lộ ra. Da chàng đỏ gay, đỏ gắt, đỏ tía, đỏ bóng lên như có quết một nước sơn thắm. Mặt chàng lùi sùi những mào, những tai, những mấy cái ria mép - tím lịm như mặt anh say rượu.” (Tô Hoài)

 

Các tin liên quan

Xem thêm

Liên hệ
Hỗ trợ và mua sản phẩm

NV Tư Vấn 1

0919.56.36.11

NV Tư Vấn 2

0936.738.896

Đăng ký
nhận tư vấn

Xem thử Phần mềm